Editor+beta-er: Eirlyss
–—————
Giờ tan sở, trong Starbucks, có hơn phân nửa người ngồi, bởi vì ở dưới lầu Lăng thị, cho nên cũng có rất nhiều nhân viên của Lăng thị, có vài người nhận ra Hải Lan và Tề Noãn, nhưng cũng chỉ ở mức độ quen biết, nên không có qua chào hỏi.
Hải Lan hỏi Tề Noãn muốn uống cái gì, thì nhận được hai chữ tùy ý, Hải Lan thật sự tùy ý gọi cho cô ta một ly cà phê ngọt hơn so với ly của cô.
Nhận lấy hai ly cà phê, Hải Lan nhìn về phía Tề Noãn đang đưa lưng lại với mình, tay trái nắm ngón cái tay phải, ngón cái tay trái còn không dừng cọ xát.
Tề Noãn đem toàn bộ cảm xúc thể hiện ra, Hải Lan cười cười, cũng may đây là ngốc bạch ngọt, không phải nữ cường.
Tề Noãn đem toàn bộ cảm xúc thể hiện ra, rất phù hợp với nhân vật của cô ta, ngốc bạch ngọt thì chắc chắn, chân thiện mỹ* thì không chắc.
*Chân lý – lương thiện – thẩm mỹ (cái đẹp)
Trải qua việc bị Tề Noãn chụp lén, thì Hải Lan đã không còn tin cái gì hết.
Nam chính có khả năng biến thành vai ác, thì nữ chính cũng có thể từ trắng đến mức không thể trắng hơn, biến thành đen.
Đặt ly cà phê xuống trước mặt Tề Noãn, Tề Noãn rũ mắt, nói “Cảm ơn”.
“Không cần khách sáo.” Hải Lan ngồi xuống phía đối diện Tề Noãn.
Thấy Tề Noãn từ nãy đến giờ không nhìn mình, Hải Lan cố ý trêu ghẹo: “Hình như là từ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-lai-trung-sinh/3652400/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.