Editor+beta-er: Eirlyss
————
Gallery của Hải Lan nằm ở một khu nghệ thuật tương đối yên tĩnh, tuy rằng yên tĩnh, nhưng người tới xem và mua tranh cũng không ít, vì ở đây cấm ồn ào, nên mọi người đều rất văn minh.
Tới thời gian đã hẹn, Tề Duyệt cũng đến nơi, Tề Duyệt đối với khu nghệ thuật này không quá quen thuộc, thành ra đi lòng vòng thật lâu mới tìm được Gallery của Hải Lan.
Thấy Tề Duyệt đến, trợ lý nhỏ nói với cô: “Lan tỷ đang ở trong văn phòng chờ cô.”
Mắt nhìn về hướng văn phòng.
Tề duyệt nói một tiếng cảm ơn, sau đó đi về phía văn phòng.
Cửa văn phòng đang mở, Tề Duyệt đi vào, còn chưa thấy Hải Lan ngồi trước bàn làm việc, thì cánh cửa phía sau đã lập tức đóng lại.
Quay người lại, thấy được Hải Lan đang đứng ở sau lưng, hơi hơi mỉm cười với cô ấy: “Lâu như vậy không gặp, tớ cảm thấy, chúng ta hẳn là nên nói chuyện một chút, đem tất cả hiểu lầm giải thích rõ ràng.”
Tề Duyệt hơi sửng sốt, không biết có phải ảo giác hay không, cô ấy cảm thấy Hải Lan đang đứng ở trước mặt mình có chút khác.
“Hiểu lầm?”
Hải Lan gật đầu ừ một tiếng, “Nếu không có hiểu lầm, vậy tại sao hơn nữa năm cậu không liên lạc với tớ?”
“Cái này…… Khó mà nói.”
Hải Lan đi qua bên cạch cô ấy, đi đến trước sô pha ngồi xuống, lật ly trên bàn trà lên, nhấc ấm trà rót nước vào ly: “Ngồi xuống, uống ly trà, tán gẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-lai-trung-sinh/3652386/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.