Editor+beta-er: Eirlyss
–––––––––––
Một lúc lâu sau, trợ lý nhỏ kết thúc cuộc trò chuyện với Lăng Việt, đi vào văn phòng của Hải Lan, gõ cửa hai cái tượng trưng.
“Vào đi.” Khuỷu tay Hải Lan chống trên mặt bàn, hai bàn tay đan vào nhau, nâng cằm, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Lăng Việt qua cửa kính.
Trợ lý nhỏ đẩy cửa ra, đầu ghé vào, “Lan tỷ, Lăng tiên sinh hỏi, bức tranh treo ở khu vực tranh không bán có thể bán cho anh ấy được không.”
Hải Lan thu hồi ánh mắt, để tay xuống, liếc mắt nhìn trợ lý nhỏ.
“Vậy cậu giải thích xem vì sao tranh treo ở đó lại không bán.”
Trợ lý nhỏ ngượng ngùng cười cười, “Chỉ dùng để trưng bày, hoặc tặng không bán.”
“Ha ha.” Hải Lan trừng cậu ấy một cái, “Nếu đã biết vậy mà cậu còn chạy tới hỏi tôi một câu ngu ngốc như vậy?”
Trợ lý nhỏ bĩu môi, trong lòng nói người đó không phải vị hôn phu của Lan tỷ cô sao, nếu không thể bán, vậy khẳng định là có thể tặng.
Nhưng xem sắc mặt của bà chủ mình, thì khẳng định không có khả năng này, đành phải nói: “Em sẽ đi nói rõ với Lăng tiên sinh.”
Hải Lan “Ừ” một tiếng, sau đó thu tầm mắt trở về, lại đúng lúc đối diện với ánh mắt của Lăng Việt, hai giây, Hải Lan bình tĩnh dời mắt.
Một lát sau, trợ lý nhỏ quay lại, lần nữa ghé đầu vào nói: “Lăng tiên sinh hỏi, có thể chụp lại bức tranh đó không?”
Gallery có quy định, không cho phép chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-lai-trung-sinh/3652379/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.