Còn Tô Giang thì sao. Nguyên bản, hắn không nổi nóng đến mức này. Sáng hôm nay, Hồng Đậu đến tìm hắn, nói đêm qua Tô Yên cả đêm không về. Hắn vừa nghe lập tức cho người đi tìm. Cả buổi sáng, những nơi Tô Yên thường lui tới đều đã tìm, không ai thấy cả. Lập tức, trong đầu Tô Giang hiện lên cái tên Túc Cửu Từ.
Ngày đó, hắn nhìn rất rõ ràng. Trong cái ghế lô đó, hai người lôi lôi kéo kéo. Rất rõ ràng, Túc Cửu Từ chính là đã để ý Tô Yên. Kết quả là, Tô Giang vác mã tấu tới đây.
Vừa đến gần, hắn còn chưa kịp mở miệng, sắc mặt Tả Lãnh đã trở nên rất kỳ quái. Lúc nói chuyện với hắn, tuy có chút lạnh lùng, nhưng cử chỉ lại rất khách khí. Cho dù đám người mặc đồ đen phía sau hắn muốn xông lên đánh, cũng bị hắn cản lại. Nếu đến mức này mà còn không hiểu gì...
Tức khắc, mắt Tô Giang lập tức đỏ ngầu. Quả nhiên, Tô Yên chính là ở đây.
Tả Lãnh đâu biết là mình đã để lộ. Vẫn còn kiên nhẫn khuyên bảo, đồng thời cho người đi thông báo cho lão đại.
Trong phòng, chờ đến khi hai người rời giường, mới biết chuyện này. Tô Yên cúi đầu nhìn quần áo trên người mình. Là áo sơ mi trắng của Túc Cửu Từ. Dáng người Tô Yên tuy cao gầy, nhưng so với Túc Cửu Từ, vẫn có vẻ nhỏ nhắn.
Lúc rời giường, cô không nhịn được ngồi trên giường nhìn quần áo trên người mình vài lần. Ngược lại Túc Cửu Từ ở đây, dường như rất thích cô mặc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691820/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.