Ngay lúc này, gã Đao ca kia đã đi tới trước bàn Tô Yên. Hắn tiến lên đá văng cái bàn, loảng xoảng một trận, rượu và thức ăn văng tung tóe đầy đất. Vô cùng kiêu ngạo.
Trên đũa của Tô Yên vẫn còn đang gắp một miếng gỏi thịt bò.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Đao ca cười khẩy: “Tô tiểu gia, ngài ở trên địa bàn của Tào gia, đối xử với huynh đệ của tôi như vậy, có phải là quá ngông cuồng rồi không?”
Tô Yên nhìn Đao ca, rồi lại nhìn miếng gỏi thịt bò trên tay mình. Giây tiếp theo, cô đưa miếng gỏi thịt bò kia vào miệng. Chậm rãi nhai.
Đối diện, ý cười lười nhác của Túc Cửu Từ lan ra. Con ngươi hắn nhìn Tô Yên, bị hành động bất ngờ này của cô chọc cho bật cười. Vốn dĩ có chút không vui vì hành động của gã Đao ca này, giờ cũng tan biến.
Chờ ăn xong miếng thịt đó, Tô Yên cúi đầu, đặt đũa xuống đất. Sau đó, mới nhìn về phía Đao ca, nghiêm túc nói: “Là hắn sàm sỡ Hồng Đậu trước, tôi không lấy mạng hắn, chỉ chặt ba ngón tay, đã là nể mặt Tào gia lắm rồi.”
Tô Yên bình tĩnh nói xong. Nhưng lọt vào tai Đao ca, lại toàn là cuồng vọng. Trong đôi mắt tam giác của Đao ca lóe lên một tia lạnh lẽo, sau một thoáng im lặng, lời nói ra như nghiến qua kẽ răng: “Tô tiểu thiếu gia thật đúng là, không biết trời cao đất dày.”
Tô Yên không nói gì, lẳng lặng chờ Đao ca nói tiếp. Tiếp theo, liền nghe hắn nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691796/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.