Kỷ Tinh Vũ nhíu mày càng chặt: “Ông nội?”
Người mặc đồ đen gật đầu: “Thiếu gia Tinh Vũ, chủ nhân Kỷ gia còn nói, nếu cô Tô Yên ở đây lưu lại quá mười phút, sẽ do chúng tôi tự mình mời ra ngoài.”
Tô Yên liếc qua người mặc đồ đen, không nói gì. Ngược lại nghiêng đầu, nhìn về phía Kỷ Tinh Vũ. Lên tiếng: “Tôi muốn gọi điện thoại cho Kỷ Diễn, cậu có thể giúp tôi không?”
Kỷ Tinh Vũ cau mày, nhìn về phía Tô Yên. Nghĩ đến anh trai mình, còn có ông nội đã thành kiến sâu nặng với Tô Yên. Hắn gật đầu: “Được.”
Nói rồi, Kỷ Tinh Vũ sải bước đi vào bên trong.
Vệ sĩ mặc đồ đen nhìn người cứ đứng ở cửa mãi không chịu rời đi. Nửa ngày sau, lên tiếng: “Cô Tô Yên, nếu cô còn không đi, chúng tôi chỉ có thể mời cô ra ngoài.”
Tô Yên cúi đầu, nhìn thời gian hiển thị trên di động, lên tiếng: “Anh vừa nói, nếu tôi ở đây quá mười phút sẽ đuổi tôi đi, hiện tại cách thời gian đó, còn sáu phút.”
Nàng nghiêm túc nói, làm vệ sĩ mặc đồ đen nghẹn họng. Chỉ có thể đứng tại chỗ lẳng lặng chờ.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua. Khi còn lại một phút cuối cùng. Tô Yên rốt cuộc cũng nhận được điện thoại Kỷ Tinh Vũ gọi tới. Nàng bắt máy.
Bên kia điện thoại là một trận im lặng. Nàng biết, là Kỷ Diễn.
Nghĩ đến những lời Kỷ Tinh Vũ nói trên xe về Kỷ Diễn mấy ngày nay, nàng mím môi. “Kỷ Diễn, tôi đang ở cửa nhà anh, tôi muốn gặp anh. Nếu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691772/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.