Đau thần kinh ảo (huyễn đau),sự đụng chạm nhẹ nhàng của người khác, trong cảm nhận của người bệnh, giống như nỗi đau bị d.a.o cắt từng nhát vào da thịt.
Lúc này, bác sĩ vừa đi ra ngoài nghe thấy tiếng động, lại vội vàng bước vào.
Sắc mặt người đàn ông trên giường tái nhợt, ánh mắt lướt qua Tô Yên, người cũng đang lùi lại một bước.
Không hiểu vì sao, sắc mặt anh ta đột ngột đỏ bừng vì xấu hổ, cơ thể run rẩy dữ dội hơn.
Kéo chăn, bất chấp vết thương, anh ta cuộn toàn bộ cơ thể mình lại.
Hoàn toàn từ chối nói chuyện với bất cứ ai, và cũng từ chối bất cứ ai thăm khám.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Kỷ Tinh Vũ nhìn phản ứng của anh trai mình, rồi nhìn về phía Tô Yên, vẻ mặt phức tạp khó lường.
Sau đó, Tô Yên và Kỷ Tinh Vũ đều bị mời ra ngoài.
Trong phòng lại tràn ngập mùi t.h.u.ố.c sát trùng, mùi vị ngọt ngào kia cũng bị che lấp, tan biến hết.
Kỷ Tinh Vũ nhìn Tô Yên, hé miệng: "Cô..."
Lời nói thốt ra, rồi lại không biết nên nói gì.
Tô Yên vẫn luôn cúi đầu, lấy ra từng viên kẹo sữa dâu tây cho vào miệng ăn.
Cửa phòng bị đóng lại.
"Tinh Vũ."
Một giọng nói già nua nhưng đầy uy lực vang lên.
Một người đàn ông tóc gần như bạc trắng, mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, chống gậy ba toong, ngồi vững vàng trên ghế sô pha.
Kỷ Tinh Vũ nhìn về phía chiếc sô pha bọc da màu đen.
Không nói gì thêm với Tô Yên, anh bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691725/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.