Nào ngờ, Tô Yên đã ăn viên Thiên Nguyên Đan kia. Tô Yên là Ma tu, chú trọng chính là lòng dạ thuận theo, nói cách khác muốn làm gì thì làm đó. Mà nàng cùng vị nam sủng kia, mỗi lần lăn trải giường, về cơ bản cũng tương đương với việc đả tọa của Thanh tu nhân sĩ. Lại có Thiên Nguyên Đan gia cố, tu vi cứ thế cọ cọ cọ đi lên trên. Tô Yên không phát hiện ra, nhưng Khanh Thiên lại có thể nhận thấy.
Tô Yên không kiên nhẫn: “Ăn thì thế nào? Không ăn thì thế nào?”
Khanh Thiên lại nghĩ đến Phượng Dụ thăng cấp thất bại, trách không được trước đây chậm chạp không dùng, hóa ra là bị nữ Ma đầu này dùng kế lừa đi. Hắn trong cơn giận dữ: “Ma đầu, ngươi đoạt Thiên Nguyên Đan thăng cấp của Phượng Tiên Tôn, dẫn đến hắn thăng cấp thất bại, hôm nay, không g.i.ế.c ngươi, không đủ để bình ổn cơn giận của ta!”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tô Yên nghe hắn nói, tay đang nâng lên dừng lại. Thiên Nguyên Đan của Phượng Tiên Tôn. Mi mắt nàng giật giật, chậm chạp không nói chuyện.
Phía sau, Độc Lão Nhi lăng xăng đ.á.n.h dù tre đi đến trước mặt Tô Yên, mang theo vẻ mặt cười, tiếp tục bung dù cho nàng. Trong tay Khanh Thiên đang ấp ủ một cổ lực lượng rất mạnh, đôi mắt gắt gao chăm chú vào Tô Yên.
Ngay lúc này, phía sau bỗng nhiên truyền đến một giọng nói: “Chưởng môn.” Hòa hoãn, nhạt nhẽo. Cùng với đó, là một bàn tay thon dài đặt trên vai hắn, thoáng dùng sức, tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691706/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.