Nói rồi, Độc Lão Nhi ôm lấy vai mình, hơi thở hỗn loạn rời đi.
Tô Yên nghiêng đầu nhìn Tiểu Dụ, nghiêm túc xem xét một lượt rồi nói:
“Không bị nội thương, dưỡng vài ngày là khỏi.”
Phượng Dụ cúi đầu, che đi ánh mắt của mình.
Giọng hắn rất nhẹ, rất ôn hòa:
“Giáo chủ.”
“Ừm?”
Cô đang lắng nghe, nhưng lại không nghe thấy hắn nói gì tiếp.
Thay vào đó là sự im lặng.
Tô Yên kéo tay hắn:
“Về trước rồi nói.”
“Vâng.”
Tiểu Dụ khẽ đáp.
Lúc này, Tô Yên nghe thấy trong đầu, giọng nói của Tiểu Hoa truyền đến:
“Ting, một ngôi sao đã sáng lên. Ký chủ cố lên!”
Cùng lúc đó, Tô Yên cũng thấy một ngôi sao vàng sáng lên bên cạnh mắt mình.
Tô Yên mặc bộ y phục đỏ tươi, sở hữu một khuôn mặt xinh đẹp, nơi cô đi qua, tựa như một khung cảnh rực rỡ.
Tiếc là, khung cảnh này có độc, không thể tùy tiện ngắm nhìn.
Chờ đến khi hai người trở lại cung điện.
Cửa cung điện đóng lại.
Cô kéo hắn ngồi xuống ghế.
Cô nhìn kỹ khuôn mặt hắn.
Bên trái bị tát sưng lên, đỏ bầm.
Chỉ là, Tô Yên nhìn qua nhìn lại.
Tại sao, má bên phải cũng đỏ? Cô nhớ rõ không phải chỉ đ.á.n.h bên trái thôi sao?
Cô đưa tay, nâng cằm hắn lên, trong tay cầm một lọ kim sang dược.
Cô từng chút từng chút bôi t.h.u.ố.c cho hắn.
Sau đó cô nhìn hắn, đôi mắt trong veo của hắn dần dần nhuốm tơ máu, nơi cằm hắn bị cô nâng lên cũng hơi nóng lên, trở nên có chút ửng hồng.
Tô Yên nhíu mày:
“Hắn còn đ.á.n.h ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691669/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.