Nhưng Beres dường như có rất nhiều điều muốn nói, hắn liền nhân cơ hội này nói hết với Tô Yên.
“Thưa Công chúa, ngài và tôi đều biết rõ, ở đây đã từng thật sự có một con cá ăn thịt người, và chính là ngài đã tự mình thả nó đi.”
Nghe vậy, Tô Yên mới ngẩng đầu lên nhìn hắn, nghiêm túc và nghi hoặc:
“Ngươi muốn nói gì với ta?”
Beres cười lắc đầu:
“À, Công chúa, xin ngài đừng nghĩ rằng tôi đang uy h.i.ế.p ngài. Tôi muốn nói rằng, tôi sẽ không nói ra, chuyện này cứ xem như là bí mật của hai chúng ta.”
Hắn mang theo một chút tư tâm.
Bởi vì ngay từ cái nhìn đầu tiên khi thấy Tô Yên từ dã thú biến thành công chúa, hắn đã có cảm tình với nàng.
Huống chi, Tô Yên còn từng cứu hắn.
Tô Yên nghe hắn nói, trầm tư một lúc, rồi nói:
“Đây cũng không phải là bí mật của hai chúng ta, ngươi đã nói với dân làng của ngươi, và còn đến đây để thảo phạt hắn, nhưng dân làng của ngươi không tin ngươi, phải không?”
Beres sững sờ, sau đó cười rộ lên:
“Tôi cũng từng gặp nhiều công chúa, nhưng chưa từng thấy ai thành thật như vậy. Thôi được, tôi xin lỗi ngài.”
Hai người xoay tròn, vẽ nên những vũ điệu duyên dáng dưới chân.
Tô Yên lắc đầu:
“Ta không cần ngươi xin lỗi.”
Bởi vì không để tâm, ngươi có xin lỗi hay không, có áy náy hay không, cũng không liên quan đến ta.
Beres lại hiểu sai ý của Tô Yên, cho rằng nàng đã nhận ra việc mình thả cá ăn thịt người là một sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691652/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.