Nhưng hắn không nói gì.
Cho đến khi Tô Yên dừng bước, lên tiếng:
“Băng tuyết đã tan.”
“Ừm.”
“Bên ngoài có người đang đuổi g.i.ế.c ngươi.”
“Ừm.”
“Vậy nên, ngươi xuống nước trốn một thời gian đi.”
Lần này, Donner không trả lời, hắn chỉ nhìn Tô Yên.
Rất lâu sau, nghe thấy tiếng bước chân và tiếng la hét g.i.ế.c chóc.
Giọng hắn dễ nghe, ngữ điệu nhẹ nhàng chậm rãi:
“Ngươi nói muốn ở bên ta, nghĩa là muốn ở bên nhau cả đời?”
Tô Yên gật đầu:
“Đương nhiên.”
Donner cười, hắn cúi người, hôn lên môi Tô Yên.
“Ba ngày nữa, là sinh nhật của ngươi. Ta sẽ đến tìm ngươi, ngươi phải đợi ta.”
“Ừm, được.”
“Ngươi thích ta mặc quần áo màu gì?”
Câu hỏi này của Donner khiến Tô Yên do dự.
Quần áo ư? Không cần mặc cũng được, như vậy đã rất đẹp rồi.
Nhưng thấy Donner hỏi rất kỹ, nàng nhìn chiếc đuôi màu bạc nhạt của hắn rồi lên tiếng:
“Màu bạc.”
Donner, sờ sờ đầu Tô Yên:
“Được.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Một tiếng “được” vừa dứt, hắn nhảy xuống nước.
Đến khi đám dân làng đến bên bờ sông nhỏ, chỉ có một mình Tô Yên, mặc bộ quần áo rộng thùng thình kỳ dị, đứng ở đó.
Beres được người ta dìu đến trước mặt Tô Yên.
Hắn nhìn xung quanh Tô Yên không có gì, có chút không cam lòng.
Nhìn Tô Yên, giọng nói tha thiết:
“Hắn là cá ăn thịt người, ngươi thả hắn đi, sẽ gây ra hậu họa!”
Đôi mắt đen của Tô Yên nhìn hắn:
“Cá ăn thịt người ở đâu?”
“Ngươi thả hắn đi rồi!!”
“Là ta tha cho cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691643/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.