Ầm, ngã xuống bên chân Donner, dòng suối trong vắt xung quanh cậu dần bị m.á.u tươi nhuộm đỏ.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người run lên.
Vừa rồi cảm thấy người cá này đẹp đến kinh tâm động phách, thì lúc này lại cảm thấy tim gan run sợ.
Nhìn đám người cứng đờ ở đó.
Donner cười:
“Sao còn chưa qua đây? Chẳng lẽ còn muốn ta tự mình qua?”
Nói xong, chiếc đuôi cá nhẹ nhàng quẫy trong vũng m.á.u đã loãng, tiến lại gần đám người kia.
Một, hai, ba, bốn.
Giống như những cây con, dễ dàng ngã xuống đất không một tiếng động.
Beres đã không thể suy nghĩ được nữa.
Không phải là người cá sao? Không phải nói mang lại điều tốt đẹp sao?
Tại sao, người cá này lại g.i.ế.c chóc như vậy?
Còn tên cầm đầu đám cường đạo, vẫn luôn cảm thấy người cá này quen quen.
Mái tóc màu rong biển, đuôi bạc, mắt xanh lục đậm.
Giọng nói dễ nghe, lại g.i.ế.c người không chớp mắt, đây là...
Lập tức tên cầm đầu hoảng sợ, hắn đồng thời lùi lại, một tay nắm lấy Beres:
“Mau, đi mau!!”
Beres ngơ ngác, đã bị cảnh tượng này tác động mạnh đến mức không nói nên lời.
Sau đó liền nghe thấy giọng nói run rẩy của tên cầm đầu:
“Đây không phải người cá!! Đây là cá ăn thịt người!! Là loài cá ăn thịt người đã tuyệt tích!!!”
Beres ngẩng đầu lên, có chút hoảng hốt.
Tên cầm đầu, sợ đến mức binh khí trong tay sắp rơi xuống.
“Là loài ăn thịt người! Hắn là tai ương, là hắc ám! Không phải người cá đại diện cho hạnh phúc!!”
Donner cười càng đẹp hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691635/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.