Cứ như vậy, qua mấy ngày.
Thính giác của Donner rất tốt, hắn luôn có thể nghe thấy tiếng kêu gào không ngớt của lão già bị nhốt trong hầm:
“Thả ta ra! Ngươi, con quái vật này!!”
Donner bị làm cho phiền lòng, chỉ cảm thấy sao lão già này vẫn chưa c.h.ế.t? Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Sau đó, hắn nghe thấy tiếng gõ cửa cộc cộc cộc.
Lúc này, Tô Yên vẫn đang ngủ.
Donner vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay có nệm thịt của Tô Yên, tựa vào thành bồn tắm cảm thấy thật dễ chịu.
Cũng không biết tại sao, hắn cực kỳ thích tiếp xúc với con sư tử ngốc này.
Cho đến khi, con rắn tên Tiểu Hồng xông vào.
Nó lè lưỡi về phía giường:
“Xì xì xì xì xì!”
Tô Yên, có người đến, người mà ngươi chờ đã đến rồi!
Ngay sau đó, người trên giường tỉnh giấc.
Ánh mắt đầu tiên của Tô Yên là nhìn về phía Donner.
Thấy hắn đã tỉnh.
Nàng mới ngồi dậy.
Tiểu Hoa nhắc nhở trong đầu nàng:
“Oa, ký chủ, cuối cùng ngài cũng đợi được nam chính của truyện cổ tích rồi, ngài không muốn đi gặp sao?”
Tô Yên gật đầu.
Nàng đương nhiên muốn đi.
Sau đó, nàng buông tay người cá ra.
Mang giày vào, rồi chạy theo sau Tiểu Hồng ra ngoài.
Donner tựa vào bồn tắm, suy nghĩ.
Con rắn ngốc đó nói, Tô Yên đang đợi người đến?
Tô Yên đang đợi ai?
Donner là một loài cá chuyên ăn sinh vật sống, nên cũng có chút tài năng.
Bất kỳ ngôn ngữ nào hắn cũng có thể hiểu được, bao gồm cả tiếng của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691625/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.