Tô Yên nghĩ một lát, rồi nghiêm túc gật đầu:
“Ừm, ta đối với ngươi rất tốt.”
Bôi t.h.u.ố.c cho cậu, cho cậu ăn, còn sợ cậu lạnh mà bế vào phòng tắm.
Nàng quả thật đang rất nghiêm túc đối tốt với hắn.
Tô Yên vẫn như cũ, mỗi buổi chiều đều ra ngoài lâu đài canh chừng, xem ngày nào có thể bắt được cha của nữ chính trong truyện cổ tích đã tự tiện xông vào.
Thời gian còn lại của nàng thay vì ngủ, thì chuyển thành ngủ cùng người cá.
Cũng không biết từ khi nào, quan hệ của hai người bắt đầu thân thiết hơn.
Chỉ là bên ngoài trời ngày càng lạnh.
Người cá xinh đẹp nói một câu:
“Ta muốn ngủ cùng ngươi.”
Thế là, bồn tắm biến thành chậu tắm, đặt ngay cạnh giường Tô Yên. Lúc ngủ, người cá xinh đẹp ở ngay bên cạnh nàng.
Khoảng cách gần đến mức nào? Theo lời Donner, đó là khoảng cách gần đến mức chỉ cần vươn tay là có thể kéo Tô Yên lại và ăn thịt nàng bất cứ lúc nào.
Ừm, cảm giác thức ăn ở ngay bên cạnh khiến Donner cảm thấy an tâm.
Vì mùa đông sắp đến, thời gian buồn ngủ của Donner, một con cá ăn thịt người biển sâu, ngày càng kéo dài.
Vết thương của cậu cũng dần lành lại, miệng vết thương kết vảy cũng ngày càng nhỏ đi.
Một ngày nọ, Tô Yên vẫn ra ngoài vào buổi chiều, đợi đến khuya mới trở về.
Khi nàng bước vào phòng, trên cổ tay có một vệt máu, vết thương không sâu, nhưng m.á.u cứ tí tách chảy dọc theo tay xuống.
Nàng che cổ tay đi vào nhà, trên người phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691623/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.