Thấy La Nguyên Kiệt sắp ngã vào lòng mình.
Cô đưa tay lên, không chút khách khí, đẩy một cái.
“Ầm”, La Nguyên Kiệt ngã xuống đất bên cạnh.
Động tĩnh này, khiến trợ lý của La Nguyên Kiệt và mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía này.
Tô Yên dường như không hay biết, cầm ly nước lên uống một ngụm, vẫn ôm kịch bản của mình xem tiếp.
Trợ lý vội vàng đỡ La Nguyên Kiệt dậy.
“Anh Nguyên Kiệt, anh không sao chứ?”
La Nguyên Kiệt xoa ngực, lông mày nhíu lại vì đau đớn cũng dần giãn ra.
Cơn đau vừa rồi, thật sự rất dữ dội, khiến anh ta tưởng mình sắp bị đau đến chết.
Đến khi anh ta tỉnh táo lại, thì đã không còn đau nữa.
La Nguyên Kiệt nhìn Tô Yên từ đầu đến cuối vẫn thờ ơ, vẻ thích thú trong mắt càng đậm.
Cô ta dường như thật sự không quan tâm đến mình.
Có lẽ là bên cạnh La Nguyên Kiệt, có quá nhiều phụ nữ lớp sau xô lớp trước muốn trèo lên giường anh ta.
Đột nhiên gặp được một người như Tô Yên.
Ngược lại trong lòng càng dâng lên một ham muốn chinh phục.
Như vậy mới thú vị, mới có tính khiêu chiến.
Không phải sao? Mặt trời lặn nhuộm vàng cỏ cây, trời về hoàng hôn.
Ánh chiều tà đỏ rực chiếu rọi mặt đất.
5 giờ chiều, đoàn phim tan làm.
Tô Yên từ đoàn phim đi ra.
Thời gian quay phim ngày càng thoải mái.
Sáng 9 giờ đến tối 5 giờ.
Dù có hoàn thành hay không, chắc chắn sẽ tan làm.
“Tô Yên!”
Sau lưng truyền đến giọng của La Nguyên Kiệt.
Người này, thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691587/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.