Đồng chí An Nguyên Phi bị ngăn cách bên ngoài cánh cửa.
Tô Yên ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt.
“Anh về rồi à?”
Nói xong câu này không biết là xuất phát từ nội tâm hay chỉ là lời khách sáo.
Cô lại cúi đầu ăn tiếp.
Quyền Từ bước tới.
Nhìn chiếc váy ngủ hai dây cô đang mặc.
Trên làn da trắng nõn, vẫn có thể thấy rõ những vết ngón tay và dấu hôn xen kẽ tạo thành những vết bầm tím.
Cơ thể cô tràn ngập dấu vết cho thấy đêm qua hai người đã kịch liệt đến mức nào.
Quyền Từ đi tới, ánh mắt tối sầm lại.
“Tỉnh khi nào vậy?”
“Mới lúc nãy thôi.”
Cô không ngẩng đầu, toàn tâm toàn ý chỉ lo ăn.
Cuối cùng, ăn được một lúc lâu.
Cơn đói cồn cào cuối cùng cũng qua đi.
Cô cũng dần nhận ra, ánh mắt nóng rực của người đàn ông kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào mình, chưa từng rời đi.
Tô Yên vừa ngẩng đầu, chưa kịp nói gì, người đàn ông đó đã áp sát tới.
Hắn nghĩ, mình nên kiềm chế.
Chỉ là vừa nhìn thấy cô, hắn lại muốn chạm vào cô, đè lấy cô, hôn cô.
Toàn bộ thể xác và tinh thần đều đang rục rịch.
Hơn nữa, từ sau khi nếm được mùi vị của cô ngày hôm qua, ham muốn không những không giảm đi, ngược lại còn tăng lên, càng muốn giữ cô bên mình.
Yết hầu hắn trượt lên xuống, giọng nói cũng trở nên khàn đặc.
“Không đi quay phim à?”
Hắn nói một câu chẳng liên quan.
Nhưng tay thì lại không yên phận, vây người trong lòng n.g.ự.c mình.
Tô Yên lắc đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691568/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.