Những chuyện có thể mất mạng bất cứ lúc nào, mức độ nguy hiểm cao ngất ngưởng như vậy, có ai nỡ lòng nào đẩy m.á.u mủ ruột thịt của mình vào đó chứ? Nói đến đây, An Nguyên Phi như nhớ ra chuyện gì, cười tủm tỉm nhìn Tô Yên:
“Thật ra hắn không nên tên là Quyền Từ (辞),mà phải là Quyền Từ (慈).”
“Hửm? Có ý gì vậy?”
“Quyền Từ vừa mới sinh ra, đã được một vị cao tăng đắc đạo đến xem mệnh, nói rằng hắn là Sao Tử Vi phạm phải Sao Tham Lang, có tướng đế vương, nhưng sát khí quá nặng, thiếu thiện tâm, không hợp làm chủ gia tộc. Vì vậy mới ban cho hắn một chữ ‘Từ’ (慈),trong từ bi ấy, mong hắn có thêm lòng trắc ẩn, đối xử tử tế với chúng sinh. Sau này, vì cái tên ‘Từ’ nghe giống con gái quá, nên mới đổi thành chữ ‘Từ’ (辞) như hiện tại.”
Vừa nhắc đến chuyện này, An Nguyên Phi liền cảm thấy vị hòa thượng kia đoán mệnh thật linh.
Quyền Từ đâu phải là thiếu thiện tâm? Mà là căn bản không có!
Bảo hắn có thêm lòng từ bi, nhưng tên biến thái đó có tim sao?
Hắn có sao?!!
Ông cụ Quyền ngày ngày cảm thấy bạc đãi thằng cháu này, nhưng nó lại thích hô mưa gọi gió, càng kích thích càng làm tới, căn bản không quan tâm người khác có kinh hồn bạt vía hay không.
Có điều, trong lúc suy nghĩ, ánh mắt An Nguyên Phi chuyển hướng sang Tô Yên.
Hắn đ.á.n.h giá cô từ trên xuống dưới, như thể phát hiện ra một viên kim cương cực lớn, mắt sáng rực lên.
Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691560/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.