Trước khi đến, Triệu thừa tướng đã dặn dò hàng trăm lần, nói lần này sứ thần có lẽ không có ý tốt, bảo hắn đừng hành động lỗ mãng.
Bây giờ xem ra, đây đâu phải là đến để nói chuyện hòa thân, rõ ràng là đến để gây sự.
Sau đó, có không ít võ tướng không kìm được, đồng loạt đứng dậy:
“Ta đến so tài.”
Âu Dương Linh gật đầu, làm tư thế mời.
Giọng nói linh động:
“Hy vọng các vị tướng quân, thủ hạ lưu tình.”
Bảy người lên sân khấu, sau đó là một trận ác đấu.
Thiếu nữ cưỡi trên lưng Hổ Trắng, dáng người yểu điệu mỉm cười.
Bảy người đã dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng lại không thể làm Hổ Trắng và nàng ta bị thương dù chỉ một chút.
Một chén trà nhỏ sau, “bốp”!
Người cuối cùng bị hổ lập tức vồ ngã, một tiếng hổ gầm, khiến một số người yếu tim, run rẩy.
Lần này, không khí càng thêm căng thẳng.
Xuân Hoa thấy Tô Yên còn bưng bình rượu đứng đó, ra hiệu cho cô một chút:
“Còn không mang đến cho điện hạ?”
Tô Yên gật đầu, đi về phía trước, đặt bình rượu lên bàn.
Đối với bầu không khí giằng co toàn trường, và những chuyện náo nhiệt trên sân khấu, Hiên Viên Vĩnh Hạo cũng không mấy để tâm.
Hắn thấy Tô Yên cúi người rót rượu cho hắn, khóe môi cong lên.
Tô Yên đang định đứng dậy, hắn lại một phen nắm lấy bàn tay trắng nõn của cô.
Chén rượu trong tay Tô Yên đổ ra một ít.
Hắn lại gần, giọng nói ôn hòa:
“Sao đi lâu vậy? Lề mề.”
Cô đặt ly rượu lên bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691519/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.