“Ưm…”
Tô Yên nằm sấp trên đất ngây người một lúc lâu.
Cô mới lên tiếng:
“Đói.”
Đầu tựa vào thảm, cũng không muốn đứng dậy bò lại lên giường.
Qua một lúc lâu, từ từ ngồi dậy.
Ánh mắt ướt át, trong veo.
Tấm khăn trải giường vốn đang quấn chặt vì một loạt động tác của cô mà bung ra.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Làn da hồng hào lộ ra trong không khí.
Tô Yên cúi đầu, lúc này mới phát hiện trên người cô không mặc gì cả, trơn bóng.
Chớp chớp mắt, ký ức trước khi ngủ say toàn bộ ùa về.
Cô nhớ, trời mưa.
Cảm xúc cô bực bội, có chút mất kiểm soát.
Nghĩ rồi, giơ tay lên, kéo khăn trải giường che kín mình.
Bỗng nhiên, đôi mắt vô tình liếc đến chiếc vòng tay hồng ngọc hình giọt mưa trên tay phải, khựng lại.
Ánh mắt cô nhìn chiếc vòng tay đó rất lâu.
Tiểu Hoa lên tiếng:
“Ủa? Chiếc vòng tay này không biến mất nhỉ.”
Theo thói quen mấy lần trước, mỗi lần ký chủ chỉ cần vận dụng chức năng cơ thể để đánh nhau, chiếc vòng tay này sẽ luôn xuất hiện.
Nhưng đánh xong, vòng tay sẽ tự động biến mất.
Lần này, vòng tay lại đeo rất lâu, khiến Tiểu Hoa ngạc nhiên.
Tiểu Hoa nói xong, thấy ký chủ của nó cũng không lên tiếng, hơn nữa vẫn nhìn chằm chằm chiếc vòng tay đó.
Nó không kìm nén được lòng hóng hớt của mình, lên tiếng:
“Ký chủ, chiếc vòng tay này có phải là người khác tặng cho ngài không?”
Tô Yên gật đầu:
“Phải.”
“Vậy, vậy chiếc vòng tay này đối với ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691509/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.