“Này, sao tôi thấy bạn học Tô Yên này không giống loại người bắt cá hai tay nhỉ.”
Trình Tinh Dương phun vào mặt cậu ta một cái:
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Mày quên chuyện anh Khương ngộ độc cồn phải vào bệnh viện đêm qua rồi à?”
Người kia nghĩ đến bộ dạng suy sụp và điên cuồng chưa từng thấy của anh Khương, thở dài:
“Tôi chỉ nói lỡ như thôi, lỡ như là hiểu lầm thì sao? Cậu đã thấy anh Khương đối với người phụ nữ nào mà hết lòng hết dạ đau khổ như vậy chưa? Hơn nữa, tôi vẫn luôn cảm thấy mắt nhìn của anh Khương không đến mức tệ như vậy đâu?”
Người nọ thuận miệng nói một câu, khiến Trình Tinh Dương nhíu mày.
Nhìn bóng dáng Tô Yên hoàn toàn biến mất ở khúc quanh cầu thang.
Trình Tinh Dương đột nhiên bước nhanh về phía trước, hướng về khu giảng đường.
Người nọ sững sờ:
“Này này này, cậu đi đâu vậy?! Không phải là đi thăm anh Khương sao?”
Một người bạn bên cạnh lại nói:
“Chắc là đi tìm bạn học Tô Yên rồi?”
“Lời tôi nói lúc nãy, cậu ta nghe lọt tai rồi à?”
“Chắc vậy.”
Cửa lớp 11-3.
Tô Yên vừa mới hô một tiếng báo cáo chuẩn bị đi vào.
Kết quả phía sau vang lên giọng của Trình Tinh Dương.
“Tô Yên!”
Khiến cô dừng bước, quay đầu lại nhìn.
Lúc này, giáo viên đang giảng bài và một đám bạn học cũng đều nhìn lại.
Trình Tinh Dương tiện tay lấy một quyển vở và một cây bút trên bàn bên cạnh.
Viết một dãy số lên giấy rồi xé ra, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691450/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.