Sau đó, ở suất cuối cùng trong ba suất, ông viết lên ba chữ Nguyên Hân Lâm.
Cố Chỉ ngay lập tức ngồi sụp xuống ghế.
Tất cả nỗ lực của cô, vì một câu nói của Tô Yên, đã sụp đổ.
Nguyên Hân Lâm nhìn Tô Yên, trong mắt ánh sáng dâng lên, định đi qua nói chuyện với cô.
Lại thấy Tô Yên không ở lại lâu, đeo cặp sách quay người đi ra ngoài.
Bầu trời, càng thêm âm u.
Cô vừa ra khỏi văn phòng của thầy giáo, đã bị một bàn tay mạnh mẽ nắm chặt cổ tay kéo đến một bên hành lang.
Sau đó chỉ cảm thấy một lực xoay người, cô bị ấn vào tường.
Gương mặt của Khương Nhiên, ánh mắt mang theo vẻ hung tợn, đôi mắt phượng hơi nhướng lên.
Hai người đối mặt.
Đôi môi sắc bén lúc này có vẻ hơi lạnh lùng.
Giọng điệu lười biếng xen lẫn sự tức giận rõ rệt:
“Tô Yên.”
Tô Yên chớp mắt, không phản kháng, cũng không nói gì.
Khương Nhiên dựa sát vào cô hơn, giọng điệu đầy ẩn ý, đôi mắt nheo lại:
“Có phải là quá chiều chuộng em, nên em càng ngày càng to gan?”
Nguyên Hân Lâm từ văn phòng đi ra, thấy cảnh này, nhíu mày.
Anh ta đi qua lên tiếng:
“Bạn học Khương Nhiên, cậu đối xử với Tô Yên như vậy, có từng nghĩ đến cảm nhận của cô ấy không?”
Khương Nhiên nghiêng đầu, giọng nói mang theo sự lạnh lẽo và hung tợn:
“Cút.”
Hắn giống như một con sư tử sắp nổi giận, một khi có người lại gần, tất cả đều sẽ gặp xui xẻo.
Trong lòng Nguyên Hân Lâm có chút sợ hãi.
Cứng đờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691446/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.