Một đám người ríu rít ở đó nửa ngày, cuối cùng vẫn phải nhanh chóng chuẩn bị.
Cuối cùng, nếu anh Khương không hài lòng, nợ mới nợ cũ tính chung, thảm vẫn là bọn họ.
Tô Yên dưới sự đề cử tỉ mỉ của Tiểu Hoa, đã chọn một chiếc váy áo màu trắng.
Thu dọn xong xuôi, cô cầm điện thoại, ngoan ngoãn ra cửa chờ.
Bố mẹ của nguyên thân vì công việc kinh doanh nên quanh năm bôn ba, rất ít khi ở nhà.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Điều này đối với Tô Yên mà nói, bớt đi sự gò bó, có lợi không ít.
Đột nhiên, bên cạnh vang lên một giọng nói:
“Cô là Tô Yên?”
Giọng nói có chút không đứng đắn.
Cô ngẩng đầu nhìn.
Chỉ thấy tốp năm tốp ba nam sinh, người đi đầu mặc đồng phục trường cấp ba Đế Đô, những người còn lại thì ăn mặc sặc sỡ đủ loại.
Trong lúc nói chuyện đã vây cô lại chật như nêm cối.
Tô Yên chớp mắt, thành thật đáp:
“Đúng vậy.”
Thấy cô ngoan ngoãn như vậy, người đi đầu lộ ra vẻ tiếc nuối.
“Cô gái đáng yêu như vậy, sao cứ phải đi trêu chọc Khương Nhiên làm gì?”
Ánh mắt người đó trắng trợn không kiêng dè đánh giá Tô Yên từ trên xuống dưới.
Tô Yên không hề có vẻ hoảng sợ như những cô gái bình thường, thậm chí còn hỏi một câu:
“Chúng ta đã gặp nhau chưa?”
Học sinh đi đầu đó kéo cà vạt, tiện tay vuốt tóc.
“Tôi tên là Doãn Khôn, cô chưa gặp tôi, nhưng chắc là đã nghe qua rồi.”
Lúc Doãn Khôn nói, những người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691421/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.