Tô Yên đang đi dọc theo hành lang, thì đột nhiên có một người xuất hiện trước mặt.
Suýt chút nữa thì va phải.
Đợi đến khi cô dừng bước nhìn thấy người đến, trên mặt lộ ra một nụ cười mềm mại ấm áp:
“Khương Nhiên.”
Giọng cô nhàn nhạt, giống như con người cô, rất mềm mại.
Khương Nhiên cố gắng bỏ qua cảm giác rục rịch trong lòng.
Hắn nhìn Tô Yên, vẻ mặt hung tợn đã dịu đi một chút:
“Đi đâu vậy?”
Tô Yên đưa tay chỉ về phía văn phòng:
“Thầy giáo hóa học bảo tôi đến tìm thầy.”
Trong mắt Khương Nhiên thoáng qua một tia tiếc nuối, còn tưởng là đến tìm hắn.
Hắn không nói gì, nên cả hai đều im lặng.
Một lúc lâu sau.
Hắn lên tiếng:
“Em không có gì muốn nói với tôi à?”
Tô Yên chớp mắt, nhớ lại cuộc đối thoại với Diêu Vũ Phỉ ở cầu thang lúc nãy.
“Ờm… anh có người thích chưa?”
Khương Nhiên nghe xong, cười.
Hắn cúi người, ghé sát lại gần Tô Yên.
Hai người đứng rất gần, hơi thở đầy tính xâm chiếm của hắn quẩn quanh trong hơi thở của cô.
Đôi mắt hắn đen láy, ẩn chứa một chút trêu chọc và sự nóng rực không thể kìm nén:
“Có.”
Tô Yên l.i.ế.m môi, gật đầu.
Không nói gì thêm.
Khương Nhiên có chút không hài lòng với phản ứng bình thản này của cô.
Hắn đưa tay kéo nhẹ chiếc nơ trên cổ Tô Yên:
“Sao không hỏi tiếp?”
“Hỏi gì ạ?”
“Hỏi người tôi thích là ai.”
Hắn nói câu nào, lại gần thêm một chút, nói câu nào, lại gần thêm một chút.
Cho đến khi hai người đứng gần đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691408/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.