“Nếu cậu là Khương Nhiên, giữa Diêu Vũ Phỉ và Tô Yên, cậu sẽ chọn ai?”
“Vô nghĩa! Đương nhiên là Diêu Vũ Phỉ! Dáng người, nhan sắc, khí chất, đẳng cấp hoa khôi làm sao mà so được?”
Trong lúc cả lớp đang bàn tán, Diêu Vũ Phỉ bước vào từ cửa, hoa khôi lạnh lùng thường ngày hôm nay sắc mặt không tốt cho lắm.
Cô ta đi thẳng về phía Tô Yên, đứng trước chỗ ngồi của cô.
Cả lớp lập tức im lặng.
Hóng drama thôi.
Đây chính là drama lớn nhất của khối năm nay.
Giọng Diêu Vũ Phỉ lạnh lùng, cố nén một cơn tức giận:
“Ra ngoài nói chuyện.”
Tô Yên không đứng dậy ngay, ngược lại có chút bối rối.
Cô nhớ, hôm qua thầy giáo hóa học bảo cô sáng nay đến tìm ông.
Diêu Vũ Phỉ muốn nói chuyện với cô, hơn nữa trông có vẻ rất tức giận.
Sau một hồi do dự, Tô Yên vẫn gật đầu.
Giọng nói mềm mại ấm áp:
“Được.”
Nghe thấy cô đồng ý, Diêu Vũ Phỉ cao ngạo quay người đi.
Trong lớp vang lên một tràng thổn thức.
Không hổ là hoa khôi.
Cái giá đúng là lớn thật.
Nhưng nghĩ lại gia thế của người ta, tài năng của người ta, thì cũng có vốn để mà kiêu.
Tại một góc rẽ ở hành lang ngoài lớp học.
Diêu Vũ Phỉ khoanh tay trước ngực, bộ đồng phục váy dài màu nâu nhạt tôn lên vóc dáng cao gầy mảnh mai của cô.
Nhìn về phía Tô Yên, giọng điệu lạnh lùng, từ trên cao nhìn xuống:
“Mày và Khương Nhiên là thế nào?”
Tô Yên nghĩ một lúc:
“Đây là chuyện riêng của tôi, tôi có thể không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691406/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.