Vương Uẩn và Trương thị ăn sáng xong, Trương thị qua nhị phòng giúp đón Vương Lâm về phủ thăm người thân.
Đại phòng đã theo đại bá phụ đi nhậm chức, lão thái thái lại không quản việc vặt từ lâu rồi, mọi việc trong phủ đều do nhị thái thái của nhị phòng làm chủ. Nhị thái thái Vương Trịnh thị chính là mẹ của Vương lâm, con nhà thương nhân, nhà ngoại làm ăn khá lớn. Về ngoại hình, bà ta có cằm nhọn, môi mỏng, trong mắt đều là mưu tính và khôn khéo. Vương Lâm có tướng mạo của mẹ, cũng có được sự khôn khéo của mẹ.
Hôm nay Vương Lâm về thăm nhà, đã không còn là nhị cô nương trong phủ nữa, mà là phu nhân của thế tử Nam Dương vương, thân phận khác xưa, trên dưới trong phủ đều rất coi trọng, Trương thị qua hỗ trợ cũng là lẽ thường.
Rốt cuộc Trương thị vẫn hâm mộ nhị phòng được nở mày nở mặt.
Bà ấy nhìn Vương Uẩn, cười khổ nói: "Cha con có thể nhậm chức ở kinh thành đã coi như có tiền đồ nhất rồi, chẳng qua hôm nay mới hiểu câu "khiến lòng người làm cha mẹ trong thiên hạ, quý sinh con gái hơn con trai" của Bạch Cư Dị là có ý gì."
Vương Uẩn đã từng học Trường Hận Ca, lập tức hiểu ý mẹ.
Cô do dự một hồi, gác đũa lại, nói: "Mặc dù Tuân đại nhân đã thôi làm quan, nhưng Thánh thượng vẫn không nguôi sủng ái, học trò làm quan khắp triều đình, tính ra thì, không phải vẻ vang hơn Nam Dương vương sao?"
Vì an ủi Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-gia-roi/3388997/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.