*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Oa, Tích Tích... Ách...
Tiêu Quân Nhã bù lu bù loa đem bản mặt u uất đáng thương đi vào, chưa kịp oà khóc kể việc con chó yêu quý đã lên thiên đường, lúc nãy cô đã chôn và lập bia mộ cho nó rồi thì đã bị tình cảnh trong phòng làm nín bặt. Hai mắt còn vương nước của cô nàng liếc qua liếc lại giữa Vương Thần Phong và Cố Trì, đáy mắt lóe lên vẻ gian manh nhìn không khí đang giương cung bạt kiếm đầy căng thẳng rồi chiếu thẳng vào Hạ Tích Tích
Hạ Tích Tích: "..." Nhìn cô như vậy làm gì? Không phải đang bổ não một câu chuyện máu chó nào đó nữa chứ?!
Cô thở dài mệt mỏi, duỗi tay về phía Tiêu Quân Nhã
- Quân Nhã, đưa tớ rời khỏi đây!
Trước ánh mắt ngơ ngác khó hiểu của Tiêu Quân Nhã, Cố Trì và Vương Thần Phong đồng thời nhìn cô lên tiếng ngăn cản
- Không được!
- Không thể!
Cố Trì túm lấy cánh tay đang duỗi ra của cô, nhíu mày nghiêm giọng
- Em chưa khỏe hẳn!
Vương Thần Phong mặc dù khó chịu nhìn tay của Cố Trì đang cầm tay của Hạ Tích Tích nhưng vẫn giống ý kiến Cố Trì
- Tích Tích, em còn chưa khỏe hẳn đâu, không nên cậy mạnh!
Hạ Tích Tích cười khẽ, hất cánh tay của Cố Trì ra, cô đưa lên một ngón trỏ, châm chọc lên tiếng
- Thứ nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-dai-nhan-cau-buong-tha/2753195/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.