*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tử Tuyết Vi liếc mắt nhìn phía ngoài cửa, nở nụ cười. Ba tên kia đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm ướt một mảng, nếu đã thuộc giới hắc đạo thì chẳng có kẻ nào ngu mà có thể sống đến tận ngày hôm nay, tất cả đều là một bọn "giả trư ăn cọp", cực kỳ gian xảo, họ biết tiến biết lùi đúng lúc, biết nhìn sắc mặt người trên mà sống và cũng có trực giác mãnh liệt với tử vong cận kề. Ba tên này tuy nhân cách chẳng ra sao nhưng vẫn có trực giác mạnh mẽ về cái chết sắp đến gần. Lúc nãy bọn họ cảm nhận rất rõ ràng, chỉ cần thiếu nữ kia muốn thì một cái búng tay cũng đủ giải quyết tất cả họ trong một giây, ánh mắt của thiếu nữ đó không chứa một tia tình cảm, chỉ còn lại một hố đen sâu hoắm đầy tử khí, đáng sợ chính là cô ta nhìn bọn họ như thể đang nhìn một vật chết, nhưng khi cô ta nhìn ra phía cửa thì sát ý tự nhiên biến mất khiến ba người kia dù chẳng hiểu ra sao nhưng vẫn vừa sửng sốt vừa mừng rỡ cứ như vừa mới dạo quanh quỷ môn quan một vòng rồi trở về vậy, cả người mặc dù đã có thể cử động nhưng ba gã không còn sức lực đứng vững, nhũn chân quỳ phịch xuống. Đột nhiên, từ bên ngoài vang lên tiếng súng dữ dội, tiếp theo đó chính là tiếng chó sủa và tiếng người hỗn loạn ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-dai-nhan-cau-buong-tha/2753191/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.