*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ức Khanh gõ cửa phòng, sau khi truyền tới tiếng đáp của người trong phòng thì hắn bắt đầu đẩy cửa mà đi vào. Đối mặt phía sau lưng của ghế xoay, Ức Khanh đứng nghiêm báo cáo
- Tổng giám đốc, đã tìm được Hạ tiểu thư!
Ghế xoay lúc này mới có động tĩnh, Cố Trì đứng lên, đi vòng ra khỏi bàn làm việc, quầng thâm dưới mắt cùng sự mệt mỏi trên mặt cho thấy tối qua anh chưa hề chợp mắt. Cố Trì lấy tay xoa xoa huyệt thái dương, hỏi
- Cô ấy thế nào?
Ức Khanh không dám nhìn lâu vội cúi đầu, đáp
- Tổng giám đốc yên tâm, tiểu thư đã an toàn về trường.
Trong lòng không ngừng cảm thán tổng giám đốc thật là si tình, trong biệt thự của tổng giám đốc thì ai mà có gan xông vào bắt cóc người chứ, cô tiểu thư kia rõ ràng là cố ý trốn đi. Thế mà tổng giám đốc không những không tức giận, thậm chí còn lo cho cô ta đến mức không có ngủ.
Cố Trì giống như là thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng người ngồi trở lại ghế
- Hôm qua cô ấy đi đâu?
Nghe thấy câu hỏi này, tâm tình vừa mới buông của Ức Khanh lại treo lại, trong lòng không ngừng kêu khổ. Nếu hắn nói ra, tổng giám đốc sẽ không lấy hắn làm vật trút giận chứ
Cố Trì chờ lâu mà không thấy Ức Khanh trả lời, không kiên nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-dai-nhan-cau-buong-tha/2753169/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.