*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Trì khuôn mặt đen thui ngồi trên giường, hàn khí cứ liên tục toát ra khiến những người hầu vào dọn phòng sợ đến mức ngay cả thở cũng không dám, dùng tốc độ nhanh nhất dọn dẹp để mau chóng được giải thoát. Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, Cố Trì buồn bực cầm máy nhấn nút nghe
- ....
- Tôi biết rồi, hợp đồng đó không cần nữa! Thu mua luôn chỗ đó đi!
Nói xong, Cố Trì lạnh nhạt ném cái máy có giá hàng chục triệu USD lên bàn, anh thở dài ngã người nằm xuống, cánh tay phải gác lên trán, trong đầu nhớ lại tình cảnh bi thảm của bản thân mấy ngày nay
Từ lúc gặp nhỏ đó xong, anh luôn tự hỏi tại sao bản thân lại có cảm giác thân thuộc kỳ lạ với người ta như vậy. Sau đó, dù đang ở đâu, dù anh đang làm gì, hình bóng của cô luôn luôn hiện hữu trước mắt. Dù cho bao lần anh cố gắng tập trung vào công việc, xua đuổi đi bóng dáng của cô, nhưng cô cứ như âm hồn bất tán, đuổi thế nào cũng không biến mất khỏi trí óc anh. Thậm chí... Thậm chí anh đã xuất hiện một suy nghĩ vớ vẩn đến không thể vớ vẩn hơn! Đó là nhớ cô, muốn gặp cô, muốn ôm cô, muốn giam cầm cô bên cạnh cả đời, cứ như thế.... Anh bị điên rồi!!!
Đột nhiên Cố Trì ngồi phắt dậy, khuôn mặt tuấn mỹ nghiêm túc giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-dai-nhan-cau-buong-tha/2753146/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.