*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Lãnh Chi mở bừng mắt, một tia sáng sắc lạnh lướt qua rồi nhanh chóng biến mất dưới đáy mắt. Hắn đứng dậy, khoác một cái áo choàng mỏng rồi bước ra bên ngoài, trong đầu không ngừng nhớ lại tình cảnh kiếp trước.
Hắn vốn dĩ là tứ hoàng tử thân phận cao quý. Nhưng thân phận cao quý này lại chính là trò cười lớn nhất thiên hạ.
Từ lúc chào đời, hắn đã gầy yếu bẩm sinh, thái y nói là do lúc còn mang thai hắn, mẫu thân đã động thai khí cộng với không bồi bổ thân thể đầy đủ nên dẫn tới hậu quả này. Thái y kia còn nói sinh ra được hắn đã là vạn hạnh trong bất hạnh rồi. Ha, buồn cười!
Tạ Lãnh Chi đứng trong đêm tối, vài cơn gió lạnh thổi qua khiến áo choàng hắn bay phất phơ, sau đó chỉ nghe thấy một giọng nam tử xa lạ vang lên từ bóng tối
- Bẩm chủ nhân, hiện giờ An Nam Vương phủ và An Quốc Hầu phủ đang tranh giành binh quyền bỏ trống kia, có phải đã đến lúc ra tay không ạ?
Tạ Lãnh Chi nét mặt hờ hững, vài lọn tóc đen trước ngực bay nhẹ lên khiến dung mạo tuấn mỹ của hắn càng thêm yêu nghiệt, hắn nhếch lên một nụ cười lạnh
- A? Bỏ mồi câu cá, nếu cá đã cắn câu rồi thì thu dây bắt cá thôi.
Tiếp đó, chỉ nghe thấy một tiếng "tuân lệnh" rồi sau đó bóng đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-dai-nhan-cau-buong-tha/2753126/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.