Sau khi An Dĩnh Thụy cùng Trần Minh Thiên xác nhận quan hệ, hầu như ngay ngày hôm sau, cả trường đều biết việc này.
Tất nhiên, hôm trước vừa mới một người chân chó theo sau, một người ra vẻ từ chối. Hôm sau thì tay trong tay vui vẻ cùng đến trường, cả hai đều cười ngọt ngào đến chói mù mắt chó của quần chúng học trò xung quanh. Như thế mà còn không hiểu chuyện gì xảy ra thì đúng là quá xuẩn!
Thế nhưng, nếu có điều làm An Dĩnh Thụy đã được thỏa ý nguyện buồn rầu, thì chính là bệnh "nghĩ một đằng nói một nẻo" của Thiên thiếu gia.
Chẳng hạn như lúc này....
-Này, đã bảo là em không phải con gái, đừng dùng ba thứ quà tặng sến súa này đưa em nữa! - Minh Thiên nhìn hộp bánh ngọt tinh xảo trên bàn, hai mắt tóe lửa trừng An Dĩnh Thụy.
Y ra vẻ thỏa hiệp:
-Được rồi anh biết rồi, anh sẽ không làm vậy nữa! Nhưng mà bánh này lỡ mua rồi, anh lại không ăn bánh ngọt, nếu em không nhận đành vứt đi vậy!
Nghe thế, Minh Thiên liền suýt nữa nhảy lên khỏi sofa, hắn kéo hộp bánh về phía mình:
-Não anh bị úng rồi, lãng phí thức ăn là tội lắm đó!
Hơn nữa, bánh này là của cửa tiệm nổi tiếng nhất thành phố, chỉ bán 100 cái mỗi ngày, muốn ăn còn phải đặt trước đó! - Câu sau này hắn không có nói ra.
Làm sao Minh Thiên biết rành vậy đó hả? Bởi vì hắn chính là fan - ruột của tiệm bánh này có được hay không?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-cuoi-mot-cai-nao-/3572996/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.