Sở Nghiêu Nghiêu đang chuẩn bị nói cái gì đó, đột nhiên ngoài sân có giọng nói truyền đến.
Người kia gọi: "Sở sư muội, Sở sư muội..." Tiếng càng ngày càng gần.
Sở Nghiêu Nghiêu quay đầu, nhìn qua cửa sổ ra ngoài, xa xa có một bóng dánh đang đi về phía này, quay đầu lại thì Tạ Lâm Nghiễn đã biến mất.
Sở Nghiêu Nghiêu cũng không ngạc nhiên, nàng bước về phía cử phòng đẩy cửa ra, khi nàng xuống đến bậc thang thì người bên ngoài đã vào đến sân.
"Sở sư muội, muội không sao chứ?" Người nói chuyện là một thanh niên mặc y phục xanh nhạt, ngũ quan đoan chính, giọng điệu trong trẻo.
Sở Nghiêu Nghiêu dựa vào ký ức nguyên thân liền nhận ra, đây là đệ tử thứ tư của Đỗ Cầu Trần, cũng chính là Tứ sư huynh Kiều Trác của nàng.
"Kiều sư huynh, muội không sao."
Trong trí nhớ của nguyên thân, vị sư huynh này tuy rằng tư chất thường thường, nhưng làm người lại rất thành thật, quan hệ với đồng môn sư huynh đệ cũng vô cùng tốt, hắn cũng rất kính trọng Đỗ Cầu Trần, vẫn chưa nhận ra Đỗ Cầu Trần có tâm tư đen tối với Sở Nghiêu Nghiêu, thậm chí bởi vì Sở Nghiêu Nghiêu là nữ đệ tử duy nhất ở Thanh Vân Phong mà rất chiếu cố nàng.
Kiều Trác vừa đến trước mặt, Sở Nghiêu Nghiêu liền phát hiện hắn xách trong tay một hộp đựng thức ăn. Nguyên lai là đến đưa cơm cho nàng, mắt Sở Nghiêu Nghiêu sáng lên, Kiều Trác đặt hộp đồ ăn trên bàn đá nhỏ ở trong viện, mở từng tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-cau-dan-ta/2436063/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.