Editor: Endy.
Mỗi tế bào trên người An Sênh đều bày binh bố trận, sẵn sàng chào đón quân địch, lại thêm bỏ chạy khẩn trương, trong lòng như có hàng vạn con tuần lộc chạy loạn xạ như muốn vỡ lồng ngực của cô, chạy ra bốn phía.
Trong đầu vang lên hồi chuông báo động, bảo cô phải trốn thoát, nhưng thực tế cô giãy dụa bất động, chỉ có thể cương ngạnh bị Phí Hiên hung hăng ôm vào ngực, đầu nép vào vai anh, không có dũng khí để đối mặt.
Trong thời gian nửa năm qua, An Sênh mỗi ngày trôi qua đều rất bình thản. Mỗi ngày tâm trạng bình tĩnh như mặt nước phẳng lặng, tâm tư có rất ít cái gì phập phồng. An Sênh thực sự thích như vậy, kiếp trước cô đã đủ ẫm sĩ, sợ hãi rồi…
Nhưng Phí Hiên vừa xuất hiện, giống như ngoại địch mạnh mẽ xâm chiếm. Cô không dễ dàng gì mới xây dựng “thái bình thịnh thế”, trong nháy mắt liền bị Phí cẩu áp đảo, sơn hà sụp đổ.
Mà Phí Hiên trừ hơi thở không ổn định cùng sự hưng phấn trong lòng, đứng trên hành lang, ôm An Sênh vào trong lòng, sau khi hỏi một câu “Cô chạy cái gì hả?”, liền đứng như vậy trong hai phút, trong đầu anh cơ hồ là trống rỗng.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng ôm nhau đứng trên hành lang, mãi cho đến khi “bạn gái” Phí Hiên đi đến, nhìn tư thế của hai người, chần chờ lên tiếng. Lúc này hai người mới đồng thời lấy lại tinh thần.
“Phí tổng? Các người đây là…”
Cô gái đuổi theo tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-can-ba-bi-benh-kieu/2492542/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.