Người ta thường nói sóng gió hào môn chẳng sai vào đâu được.
Ngày hôm đó, sau khi gặp cha mình ở phòng sách xong thì Long Quân Dao liền mang theo tâm trạng nặng nề không mấy vui vẻ mà quay lại làm việc.
Sau khi xong việc, và Cổ Thiên Sát đã quay về nhà, thì cô cũng chuẩn bị đi ngủ.
Và đêm hôm đó, sau biết bao năm dài dai dẳng thì Long Quân Dao lại gặp cơn ác mộng ngày trước mà hằng đêm luôn nhìn thấy.
------------------
Khung cảnh đám tang đầy tang thương mất mác đang diễn ra.
Đám người đến viếng ra vào rất nhiều, có một người đàn ông hình như là chồng của người đã mất đang đứng ra tiếp khách.
Xung quanh không ngừng vang lên tiếng xì xào bán tán, có lúc là những lời thì thầm thương hại cho người chồng và những đứa con của người đã mất.
Mất đi vợ, nhưng người đàn ông nọ thoạt nhìn cũng không có mấy thương đau, mà ngược lại hình như ông ta một chút cảm xúc cũng chẳng có.
Nhưng chỉ duy nhất hai đứa trẻ, một lớn một nhỏ đứng cạnh bên chiếc quan tài gỗ xa hoa lại khiến cho người ta nhìn vào lại cảm thấy nhói lòng.
Long Quân Dao đứng cạnh chiếc quan tài của mẹ mà chỉ biết thẩn người ra, trong mắt của cô lúc đó chẳng còn gì ngoài một mảnh trống rỗng, cô khi đấy đích thực chả khác gì một cái xác không hồn.
Còn đứa bé trai cạnh cô, có lẽ vẫn còn quá nhỏ không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nên thằng bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-cac-nguoi-co-the-linh-com-hop-ra-ve/2035076/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.