“Ai cho các người vào đây?” Giọng nói băng lãnh của Long Quân Dao vang lên.
“T-tôi, tôi là bạn của Nhật Tịnh, cô là ai? Cô có quyền gì mà không cho tôi vào đây cơ chứ?”
Người nọ vừa nói dứt lời thì Long Nhật Thiên và Long Nhật Tịnh đứng bên dưới mới chợt nhận ra sự hiện diện của Long Quân Dao.
Vừa chứng kiến một màn đối đáp ấy, Long Nhật Tịnh cả gương mặt lập tức biến xanh, mồ hôi hột cũng tuôn ra.
Long Nhật Tịnh mau chóng chạy đến rồi kéo tay người nọ đi.
“Nhật Tịnh, cậu làm gì vậy? Người này là ai mà lại cấm không cho tớ lên lầu? Cậu là chủ nhà, tớ đã được sự đồng ý của cậu rồi mà?”
“Đừng nói nữa...” Long Nhật Tịnh run rẩy đưa tay che lấy miệng của người bên cạnh, và cả gương mặt của cô từ tái xanh đã chuyển sang sắc trắng.
“Ch-chị, em xin lỗi, em không cố ý?”
“Ồ hố, Quân Dao, từ khi nào con chó con mèo cũng có thể làm chủ của Long sơn trang vậy?” Cổ Thiên Sát đưa tay lên che miệng cười khúc khích rồi liếc mắt nhìn Long Nhật Tịnh và đứa bạn của cô ta một cách đầy ý vị.
Long Quân Dao không đáp lại mà chỉ đảo mắt nhìn cả đám người đang lao nhao bên trong sảnh. Cô khi đó nhìn đám người lạ mặt xong rồi lại tiếp tục nhìn sang vẻ mặt tái nhợt của Long Nhật Tịnh và Long Nhật Thiên.
Đôi môi của Long Quân Dao khẽ động.
“Tôi đã nói những gì? Các người không để lọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-cac-nguoi-co-the-linh-com-hop-ra-ve/2035074/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.