Sướng xong rồi, Tần Tranh bế cô đặt lên giường, lấy khăn ấm lau cho cô.
Nơi non mềm hơi sưng đỏ, anh âu yếm chạm vào nó, lau sạch dịch thể của cô và của mình, sau đó ôm cô vào lòng.
Đã gần 2 giờ đồng hồ, mí mắt của Tang Nhược bắt đầu đánh nhau.
Người đàn ông vẫn không buông tha, anh thơm lên má cô: “Bé ngoan, em có thấy sướng không?”
Mỗi lần làm xong anh đều hỏi.
Cô không mở mắt được, trả lời anh cho có lệ.
Tần Tranh ôm cô, cơ thể cường tráng bao bọc cả người cô gái nhỏ: “Bé ngoan, ngủ đi.”
Mùi hương của anh nồng đậm, xộc thẳng vào mũi cô. Tang Nhược cọ vào ngực anh rồi ngủ thiếp đi.
***
Ngày hôm sau, khi cô tỉnh lại, anh ngồi bên cạnh xem điện thoại. Thấy cô còn đang mê mang, Tần Tranh sờ đầu cô, hỏi: “Chưa tỉnh hử?”
Tang Nhược chậm rãi nhổm dậy, nằm đè lên người anh, vòng tay qua eo anh và nhắm mắt lại.
Tần Tranh vỗ về cô, bị chọc cho ngứa điên vì dáng vẻ chim nhỏ nép vào người của cô, lại muốn hôn.
Cô vẫn còn nhớ mình đang đi chơi: “Nhóm chị Hà Du đâu rồi ạ?”
Anh làm như không có chuyện gì xảy ra và nói: “Anh nói với họ là em chưa ngủ dậy, để bọn bọn đi trước rồi.”
Tang Nhược ngẩng đầu, không vui lắm: “Sao anh không gọi em dậy.”
Anh xoay người ngăn cô lại, hôn lên miệng cô một cái rồi cười nói: “Có một con heo nhỏ đêm qua bị mệt quá, anh phải nuôi cô ấy thật tốt rồi mới đi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-anh-bat-nham-nguoi-roi/446631/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.