Yết hầu của người đàn ông di chuyển lên xuống, ực một tiếng, uống hết thứ nước ngọt ngào của cô.
Tần Tranh ngẩng đầu, trên mặt vẫn còn dính vệt nước, nhướng mày hỏi cô: “Có thu được “khoái cảm” không vậy, nghiên cứu sinh?”
Mắt Tang Nhược mê mang vì ngón tay anh vẫn đút trong miệng cô, không nói được nên chỉ có thể lắc đầu.
Anh nhướng mày: “Không à?”
Anh làm bộ cúi đầu xuống: “Vậy tôi liếm lần nữa nhé?”
Tang Nhược gấp đến độ nói ồm ồm: “Không…”
Anh rút tay ra, lau đi nước bọt trên khoé miệng cô: “Không trêu em nữa.”
Tần Tranh mặc quần lót lại cho cô.
Cô chảy nhiều nước đến nỗi dọc theo mông xuống tận váy, làm ướt cả quần lót.
Phía dưới ướt đẫm khiến Tang Nhược không được thoải mái, cô cứ nhúc nhích mông khiến anh không làm được.
Ánh mắt anh tối sầm: “Em mặc tạm vào trước đã, khi nào về nhà thì thay.”
Sau khi chỉnh váy cho cô xong, anh đứng dậy ôm cô vào lòng và hôn lên trán cô rồi hỏi: “Sướng không em?”
Vành tai Tang Nhược đỏ lên, ngoan ngoãn trả lời: “Có ạ.”
Cô rất thành thật. Tần Tranh véo má cô, dụ dỗ: “Lần sau muốn nữa không?”
Nếu không thể trực tiếp làm tình với cô thì nếm thử mùi vị bằng cách khác vậy.
Tang Nhược rũ mắt: “Thôi không cần đâu, làm nhiều sẽ khiến sức lực anh hao tổn đó.”
“…” Tần Tranh cảm thấy bất lực, bây giờ anh không thể cùng chuyên gia lý thuyết này tranh luận nữa, chỉ còn cách trầm giọng giả bộ đáng thương: “Liếm cho em khiến tôi cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-anh-bat-nham-nguoi-roi/446592/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.