Đúng lúc Trần Đại đi vào. Sau khi về nhà, cậu nhận ra là mình không có tiền nên định qua tiệm net ăn chực.
Bàn tay Tần Tranh luồn qua nách Tang Nhược, gần như là bế cô lên và đi về phía nhà kho đằng sau.
Anh nói với Trần Đại đang đứng ngây ngốc: “Mày trông cửa hàng đi.”
Vài bước đã tới nhà kho, anh đóng cửa lại.
Anh đặt Tang Nhược lên bàn, còn mình thì kéo cái ghế ngồi đối diện cô: “Tò mò lắm à?”
Người đàn ông nhìn cô với vẻ nguy hiểm, ánh mắt lẳng lặng như muốn hút cô vào đó.
Tang Nhược thất thần, mới hoàn hồn sau một loạt hành động vừa rồi của anh. Thấy sắc mặt anh xấu xí, hiếm khi cô hiểu thấu lòng người, đáp: “Không, tôi đã xem xong rồi.”
“Không tò mò nữa.” Cô bổ sung.
Tần Tranh bật cười, lúc này cô thật thông minh, nhưng vô dụng thôi ——
Anh kề sát vào cô, tư thế giống ban sáng, hơi thở phà vào lỗ tai cô: “Nếu em xem xong rồi thì dạy tôi được không? Bây giờ tôi đang khá tò mò đây.”
Cô gái nhỏ ngây thơ, anh cũng không định nghe câu trả lời của cô.
Vừa nói xong câu đó, anh ngậm lấy vành tai kia.
Một luồng hơi nóng ẩm ướt truyền từ tai khiến Tang Nhược run rẩy, tay đặt trên cổ muốn đẩy anh ra.
Tần Tranh mặc kệ cô, sức của cô nhỏ tí xíu, sao đẩy nổi anh.
Anh bóp eo cô, ấn cô về phía trước cho đến khi cô ngồi hẳn trên bàn, lưng và vách tường cách nhau khoảng 10cm mới dừng lại.
Đầu lưỡi của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-anh-bat-nham-nguoi-roi/446589/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.