Tần Tranh làm cơm cho Tang Nhược, sau đó cầm chìa khóa trên bàn, nhìn cô bé con đang chăm chú ăn cơm rồi dặn dò: “Tôi phải đi trông tiệm, em ở nhà đi, nếu muốn ra ngoài thì nhớ mang chìa khóa theo.”
Tang Nhược gắp phần mỡ mà anh dùng để tăng hương vị bỏ vào giấy, cô gật đầu đồng ý.
Tần Tranh chống nạnh nhìn cô, cảm thấy để cô ở nhà một mình sẽ rất cô đơn. Anh còn chưa mua điện thoại cho cô, nếu có chuyện khẩn cấp thì phải làm sao?
Nhưng cô gái nhỏ chẳng hiểu, vội xua tay đuổi anh đi mau. Tần Tranh không giỏi nấu nướng nên chỉ đợi anh đi khỏi cô sẽ đổ cơm.
Người đàn ông miễn cưỡng chịu thua, anh bước tới sờ đầu cô: “Nếu em muốn tìm tôi thì xuống tiệm net dưới lầu, giữa trưa tôi mới về.”
Anh của hiện tại có tâm trạng của người cha nuôi con gái, anh cảm thấy rất lo lắng khi để cô ở nhà một mình.
Tang Nhược gật đầu, rất không hiểu phong tình mà nói: “Đừng để bị muộn.”
Huyệt thái dương Tần Tranh khẽ giật. Quả nhiên có tin nhắn của Trần Đại, cậu ta giúp anh trông tiệm từ hôm qua tới giờ, đang nóng lòng về nhà.
Trước khi đi, anh dặn dò thêm: “Đừng đi lung tung, coi chừng lạc đường.”
Cửa vừa đóng, Tang Nhược đã gấp gáp đổ cơm chiên vào thùng rác.
Cô cắn đũa, cảm thấy người đàn ông này thật kỳ lạ ——
Rõ ràng lúc trước luôn hung dữ với cô mà bây giờ lải nhải nhiều quá.
Cô nào biết rằng hiện tại Tần Tranh đang cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-anh-bat-nham-nguoi-roi/446585/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.