Ý cô là tìm Tần Tranh muốn lấy giấy, nhưng anh lại hơi không nói nên lời: "Cô từng thấy đàn ông nào đi tiểu cần dùng giấy chưa?”
Tang Nhược không nói gì, cũng không nhúc nhích, chờ Tần Tranh quay đầu lại, liền thấy cô vẫn đang là tư thế nửa ngồi xổm, khuôn mặt bị đèn pin chiếu cho trắng bệch, không có biểu cảm gì.
Tần Tranh giật mình liếc mắt một cái, cho dù kịp thời quay người lại, vẫn nhìn thấy cái mông nhỏ trắng nõn của cô ——
Dưới lớp thịt mềm như ngọc ẩn hiện hai mép sò đầy đặn thịt, trên miệng mỏng còn có giọt nước bọt trong suốt.
Huyệt nhỏ của cô đã phát triển tốt, hồng hào mềm mại, trên đồi núi lại không có lông, thoạt nhìn thực sự hấp dẫn người khác.
Lần này Tần Tranh thật sự nhô lên, cái rất lớn kia bị quần jean của anh bó lại, làm cho anh nghẹn đến mức có chút phiền lòng.
"Buộc phải cần giấy?”
Đầu bên kia trả lời chậm rì rì: "Có vi khuẩn, sẽ nhiễm bệnh.”
Được! Không hổ là thiên kim đại tiểu thư! Tần Tranh nghiến răng nghiến lợi, lúc này anh còn nghĩ đến cô sợ bóng tối, đặt ngược điện thoại xuống đất, lạnh lùng nói: "Ông đây đi lấy cho cô.”
Những bước chân của anh bước dài, chưa bao lâu đã đến nơi có vài người đang tạm nghỉ ngơi.
Trần Đại vẫn chưa về trên xe, đang định chào hỏi anh, thì ánh mắt sắc bén nhìn thấy đáy quần anh cong lên, sắc mặt lập tức kỳ lạ: "Anh Tranh, anh đưa cô ấy đi rồi à?”
Tần Tranh tìm được giấy, cầm vài tờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-anh-bat-nham-nguoi-roi/446568/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.