Lúc từ bệnh viện về đến nhà cũng đã hơn 21h tối, tôi mệt mỏi lê lết tấm thân bước vào nhà, chưa kịp cởi áo khoác đã nằm vật ra sopha.
Mệt chết đi được, mấy ngày nay vừa phải đến bệnh viện chăm sóc Hoắc Thiếu Khanh vừa phải đi làm lụng kiếm tiền, tấm thân già này của tôi cũng sắp không chịu nổi nữa rồi!!
Nhắc đến đã thấy bực, không hiểu kiếp trước Hoàng Hiểu Hân tôi đã phá hoại chùa chiền, gây thù chuốc oán hay đắc tội với ai không mà sao kiếp này lại thê thảm bị làm em gái của Hoàng Minh Lãng? Từ lúc tôi từ chức làm 'vú nuôi' của Hoắc Thiếu Khanh, Hoàng Minh Lãng liền trở mặt không nương tình cắt đứt luôn nửa tuần nghỉ phép ngắn ngủi còn lại của tôi, hại tôi lúc này vừa lo làm một nhân viên tốt, vừa làm một người bạn gái tốt, bận đến mức không có thời gian ăn cơm!!
Giờ sao đây? Bụng cứ đánh trống dục như thế này, muốn nhịn đói ngủ sớm cũng khó. Giờ chẳng nhờ ai được cả, Hoắc Thiếu Khanh đang là bệnh nhân, không thể nấu ăn. Mẹ tôi giờ này đã say giấc nồng, tôi cũng không muốn ăn pháo thay cơm, còn anh trai...thôi, coi như tôi chưa nói gì đi!
Hoàng Hiểu Hân, động não đi, còn ai có thể giúp mày được không a?
Tôi lăn lộn vài vòng trên sopha, bỗng nhiên nghỉ đến một người!!!! Đúng, chính là người đó!
Vậy là khoảng nửa tiếng sau, khi tiếng chuông cửa vang lên, tôi liền 'chân chó' mang bộ mặt lấy lòng ra mở cửa.
Người vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-a-anh-phai-nghe-loi-em/2454883/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.