"Mẹ ơi!"
Giọng nói trầm thấp của một người đàn ông trưởng thành vang lên, nhưng nội dung lại làm cho người ta liên tưởng đến một cậu bé con.
Tôi,mẹ tôi, ba Hoắc, mẹ Hoắc, Vinh Hoa cùng tập thể những diễn viên quần chúng đang hóng chuyện: "........"
" Ha, lúc nãy anh gọi mẹ phải không?". Nói rồi, tôi nháy mắt như điên với Hoắc Thiếu Khanh.
Mẹ Hoắc cũng tiến lên, vẻ mặt xúc động nghẹn ngào: " Con trai"
Hoắc Thiếu Khanh vẻ mặt sợ sệt, nhanh chóng núp sau lưng tôi, đôi mắt đề phòng nhìn chằm chằm từng người trong phòng:
- " Mẹ ơi?"
- " Mẹ đây con trai!"
" Bà là ai?". Hoắc Thiếu Khanh ngơ ngác hỏi mẹ Hoắc, sau đó ôm lấy cổ tôi, ghé sát tai tôi như thủ thỉ: " Mẹ ơi! Bà ấy là ai thế?"
Câu hỏi đặt biệt rõ ràng, đặc biệt súc tích, đặt biệt ngắn gọn như thế lại làm cho cả phòng đầy người trở nên im lặng dị thường.
Tôi: (0∆0)
- " Anh đang hỏi em đó hả?"
Hoắc Thiếu Khanh vậy mà lại ngoan ngoãn gật đầu, đã thế còn làm nũng cọ cọ vào cổ tôi.
Không thể tin được! Trời đất ơi! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh vậy? Hoắc Thiếu Khanh đẹp trai, lạnh lùng, dịu dàng của tôi đâu? Thằng nhóc to xác này là ai đây?
Tôi không nhịn được lôi kéo anh đến trước mặt, nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới, cuối cùng xác nhận vẻ bề ngoài của anh hoàn toàn không có gì thay đổi mới thoáng thở phào. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-a-anh-phai-nghe-loi-em/2454855/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.