Nguyệt Tử sau khi kí xong cái bảng hợp đồng quái đãng kia rồi hậm hực mà đạp cửa đi về lớp,lòng thầm rủa cái tên Thiên Phong mau chết đi...
Sau khi Nguyệt Tử đi mất,Thiên Phong ở phòng hội học sinh mà gác chân lên bàn.Hàm Thiên bèn bước đến kéo ghế ngồi cạnh cậu và hỏi:
-Nè Phong Phong! Rõ ràng thay kính cũng không mất tới mười triệu như cậu nói! Sao cậu lại có thể đề nghị cô ấy làm người hầu cho năm người chúng ta vậy?
-Bởi vì trên cánh tay cô ấy có vết bớt hoa anh đào- anh trả lời ngắn gọn rồi dựa lưng vào ghế mà nhắm mắt ngủ.
Hàm Thiên nhìn cậu khó hiểu! Vết bớt hoa anh đào thì làm sao? Và những câu hỏi lại đột nhiên bay vòng vèo trong đầu cậu.
...
Nguyệt Tử vừa bước tới cổng,Diệp Lục liền chặng đầu cô.Đôi mắt màu tím than ánh lên sự lo lắng hỏi Nguyệt Tử tới tấp...
-Tử Tử à!bạn không sao chứ?Mấy người đó có làm hại hay làm khó bạn không?Có làm tổn hại bạn không?Có làm cậu bị thương không?
Nguyệt Tử thấy bạn mình lo lắng cho mình liền nở một nụ cười hiền trấn an bạn mình:
-Hi...Diệp Diệp!nếu có sao thì giờ này mình có đứng ở đây mà nói chuyện với bạn đâu!Mình không sao không sao cả bạn đừng quá lo lắng!Coi chừng già nhanh đấy.
-Hứ!người ta lo cho rồi còn nói!
-Hi ha Ừ! Thôi vào lớp học thôi!
-Ừm!
Cả hai vui vẻ nói chuyện với nhau một chút rồi cùng nhau bước vào phòng học và bắt đầu đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chang-hoang-tu-va-mot-con-ngoc/2159507/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.