Đúng như Nhật Minh nói, và thật may khi tôi đã nghe lời nó, chứ nếu không buộc tóc lên thì giờ tôi ngất ra đây thật.
Sáng sớm thế này mà đã nóng. Nóng kinh khủng khiếp ấy!
Hôm nay mẹ Nhật Minh nghỉ bán, theo Minh kể thì hôm qua trong lúc mẹ nó giao hàng, trời bất chợt đổ mưa to, mà hàng cho khách vẫn phải giao tận tay nên mẹ nó cố dầm mưa cả lúc đi lẫn lúc về, bởi thế sáng mới lên cơn sốt không đi bán được.
Nhưng quả thực, thời tiết Hà Nội gần đây thất thường, sáng nắng chiều mưa, mà mưa thì thường là những cơn mưa tầm tã kéo đến mỗi chiều, đánh bay đi cái không khí nóng nực của thời tiết mỗi sáng. Cơ mà thế càng tốt, vì tôi thích trời mưa, rất thích là đằng khác, nếu nắng thì tôi chỉ ru rú trong nhà ngủ, còn mưa thì tôi cầm ô lon ton chạy ra đường đi dạo, đơn giản là đi dạo thôi, chẳng có mục đích gì cả.
Tôi thích nghe cái âm thanh lách tách khi mưa rơi xuống trên chiếc ô của mình, thỉnh thoảng tưởng tượng ra beat nhạc mà hát, hát chán chê thì lót khăn ngồi ghế đá ngắm mưa. Tôi rất rất thích mưa, đến nỗi khi nào mưa tạnh hoặc có sấm sét tôi mới trở về nhà ngắm những giọt mưa đọng lại cửa sổ.
Chẳng hiểu sao, nhưng mưa khiến tôi thoải mái.
- Dự báo thời tiết tối nay mưa đấy - Nhật Minh tặc lưỡi - Tao ghét nhất mấy ngày trời mưa.
- Mày chẳng biết tận hưởng gì cả\, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-cham-trai-chieu/2744551/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.