Hôm nay là thứ bảy, một trong hai ngày nghỉ của học sinh trong tuần. Nhật Minh thì vẫn đến sớm như mọi khi để gọi tôi dậy, nhưng lần này tôi muốn bị dính luôn vào giường cho khỏi dậy quá...Vì lần này nó đến không phải để gọi tôi đi bán bánh mì, cũng không phải để đi khám phá ẩm thực lề đường. Mà là đi dọn vệ sinh!
Tôi nhất định, không bao giờ, không bao giờ mở cửa cho nó, tôi nhất định không ra trường đâu!
___
Vâng lại là tôi đây. Sau khi nó dụ tôi bằng cách cam kết sẽ free bánh mì một tuần thì bây giờ tôi đang ngồi dưới quầy bánh mì nhà nó.
Hôm nay khác với mọi khi, là có cả mẹ Nhật Minh nữa, người bán chính trong lời đồn mà bây giờ tôi mới có dịp chiêm ngưỡng. Ấn tượng của tôi về mẹ nó thì là: mẹ nó ngầu vãi! Vừa xuống đến nơi đã thấy mẹ nó hai vai vác hai bình nước là tôi sốc suýt đăng xuất. Đứa tay chân mềm nhũn vì ngủ ngày như tôi đây có khi đến nửa cái bình mà mẹ nó đang bê có khi cũng không nổi.
- Cháu là bạn Minh à? Dễ thương quá\, tên gì thế?
Mẹ Nhật Minh giờ mới rảnh tay một chút và quay ra hỏi chuyện tôi, đúng là quán nhà Minh nổi tiếng thật, thứ bảy không phải đi học mà vẫn một đống đứa học sinh (trông có vẻ cùng tuổi nên tôi đoán cùng trường) đến mua.
Mà một phần cũng nhờ cái quan hệ rộng khắp Hà Nội của thằng con trai chủ quán nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-cham-trai-chieu/2744541/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.