Từ hôm thằng Minh đến gọi tôi dậy với cái mặt gấu trúc, đến bây giờ đã được ba ngày. Và cái mặt nó vẫn y nguyên như thế, hai mắt thâm cuồng vì thiếu ngủ, thậm chí còn trầm trọng hơn trước. Nhìn bằng mắt thường tôi còn thấy rõ, nó sụt cân hẳn.
- Minh à\, vốn dĩ mày đã giỏi rồi\, cũng nên nghỉ ngơi chứ? - Mai có vẻ khá lo.
- Tao ổn mà\, chứ không ôn kĩ nhỡ không vào được vòng cấp trường thì ước mơ vòng quốc gia của tao tan thành mây khói...
Mấy thằng giỏi thường lo xa thế này à?
Trái lại với nó thì tôi thì chẳng thấy lo cái gì cả, đỗ với trượt với tôi là như nhau, kết quả như nào thì tôi vẫn được làm thứ tôi thích: học Văn hoặc ngủ. Mà trình độ của Nhật Minh thì tôi nghĩ nó không ôn gì đi thi luôn thì cũng đứng thứ hai ấy chứ.
- Vòng quốc gia lớp mười hai mới thi cơ mà\, mày trượt cấp trường thì còn nhiều cơ hội lắm.
Giờ đến cả thanh niên nghiêm túc khuyên nữa, nhưng thằng Minh nó bướng thật, nó để ngoài tai hết luôn.
Thì ra đây là cách nó lấy được nhiều điểm mười như thế, lúc bình thường thì học bình thường, lúc sắp thi thì học như thể đây là giây phút cuối được học.
- Bây giờ là tiết toán\, hay mày cứ ngủ một giấc đi\, dù sao mày cũng học hết chương trình rồi mà.
- Cũng được...À mà thôi\, tao mà không ngồi chắn thì con Linh bị lộ ngủ trong lớp mất.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-cham-trai-chieu/2744538/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.