🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tôi đi làm về mệt, bao nhiêu căng thẳng, cô là vợ mà không an ủi được gì thì thôi!"



"Anh thì nghĩ tôi không mệt như anh ấy? Về đến nhà là chỉ biết quát ầm lên."



Khi tôi còn bé,



Bố mẹ đã rất hay cãi nhau.



Mỗi lần như vậy, tôi chỉ có thể sợ hãi chạy đến khóc lóc với bác bảo vệ, vì có khóc lóc với bố mẹ, bố mẹ cũng chẳng để tâm đến tôi.



"Bây giờ nếu bố mẹ ly hôn, con ở với ai?"



Tôi cũng từng thấy rất sợ mỗi khi mẹ hỏi câu đó.



Nhưng khi câu hỏi đó được lặp lại theo từng năm từng tháng, như đồng hành cùng sự trưởng thành của tôi, tôi đã bắt đầu cảm thấy nó thật nhàm chán.



"Nếu ở bên nhau mà không cảm thấy hạnh phúc thì hãy buông tha cho nhau đi!"



Tôi đã nhiều lần muốn được hét lên như thế.



Nhưng rồi vẫn chẳng thể nói, vì tôi nghĩ rằng điều khiến bố mẹ tôi níu kéo nhau, cố tìm hiểu nhau lại từ đầu, chấp nhận tha thứ cho nhau là vì họ vẫn còn yêu nhau rất nhiều.



Nhưng làm lành, tha thứ...



Cũng chỉ để một ngày không xa mẹ khóc với tôi và hỏi rằng: "Bố với mẹ mà ly hôn, con ở với ai?".



Lý do cuộc hôn nhân này vẫn tiếp tục họ đưa ra chính là: tôi.



Họ muốn cho tôi một gia đình có đủ cả cha cả mẹ. Họ muốn những điều tốt nhất cho con cái của họ. Họ không muốn con gái họ ra đường bị bạn bè bêu rếu là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-cham-trai-chieu/2744527/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nam Châm Trái Chiều
Chương 17: Quá khứ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.