Có một sự thật tôi luôn che giấu.
Tôi thích cách Nhật Minh bao che cho sở thích mê ngủ của tôi trước mặt mọi người, nhưng khi chỉ có hai đứa thì lại khuyên bảo tôi về tốt xấu của sở thích đó.
Tôi thích cách Nhật Minh cằn nhằn tôi về việc con gái con đứa dậy muộn, tóc tai bù xù, nhưng lại đến tận nhà tôi vào mỗi sáng sớm để gọi dậy và buộc tóc cho tôi.
Tôi thích cách Nhật Minh kêu ca về việc tôi ăn quá nhiều bánh mì, ăn đến suýt sập tiệm nhà nó, nhưng lại luôn từ chối nhận tiền mà cho tôi ăn free.
Tôi thích cách Nhật Minh kể về trăm nghìn người bạn của nó, thích cách Nhật Minh cười, nói,...
Tôi thích Nhật Minh,
Ừm...Chẳng biết từ khi nào nữa.
- Nhưng tao không muốn mình thích Nhật Minh.
- Gì? Tại sao? - Thằng Huy tròn mắt.
Đơn giản vì tôi không xứng với nó, vì quá hoàn hảo,
Dù Nhật Minh đối xử với tôi tốt đến đâu, thì tôi cũng chỉ là một trong hàng trăm đứa con gái nó quen và nói chuyện hằng ngày. Cũng chỉ là một đứa mờ nhạt trong cả trăm đứa con gái khác thích Nhật Minh. Mà đến cả người tuyệt vời nhất trường như chị Hà My còn bị từ chối thì tôi làm gì có cửa?
Tôi cũng đã nhiều lần muốn bước chân vào thế giới của Nhật Minh và những người bạn của nó, tôi cũng đã từng muốn thử cố gắng với lấy, kéo Nhật Minh về phía tôi một lần.
Nhưng không được,
Làm sao mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-cham-trai-chieu/2744507/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.