☆.
Điền Trí Viễn cảm thấy, tất cả nhiệt tình mà mình có trong kiếp này đã bùng hết ra ngoài luôn rồi, bùng lên bởi vì Doãn Chân. Ngày trước đến cả GV hắn cũng không dám xem, vậy mà giờ lại im lìm nằm trong chăn, cách một cái điện thoại thẩm du với nhau.
“Thử mường tượng ra cái dáng vẻ em lúc nằm dưới người anh đi, sau đó nắm lấy cậu nhỏ, vuốt chầm chậm, tưởng như là tay của em đang sờ nó…”
Giọng nói của Doãn Chân truyền tới thông qua điện thoại, dán sát vào màng tai, hệt như người thật đang kề bên hắn. Điền Trí Viễn cảm thấy hết sức xấu hổ, nhưng lại nhịn không được nghe theo lời Doãn Chân mà làm, thò tay vào quần, nắm chặt cậu nhỏ đã sớm cương cứng nóng hổi của hắn.
“Di chuyển thử xem, đưa lên đưa xuống, nhất định phải để em nghe thấy tiếng anh thở mới được đó. Em hiện giờ cũng vậy đây, chỉ nghĩ đến anh thôi cũng đã cương cứng lên rồi, thật sướng, cảm giác như sắp dằn không được mà bắn ra mất rồi…”
Điền Trí Viễn đầu đầy mồ hôi, tiếng thở dốc gấp gáp của Doãn Chân truyền từ di động đến, khàn khàn gọi tên hắn, một câu rồi lại một câu, như móng vuốt của một con mèo nhỏ, gãi vào tai, vào tim Điền Trí Viễn, khiến hắn sắp điên tới nơi.
“Doãn Chân! Doãn Chân!” Tay phải Điền Trí Viễn cấp tốc chuyển động, miệng thở phì phò, cảm giác thật như đang thiếu oxi, hắn nhắm chặt hai mắt, đầy ắp trong đầu đều là hình ảnh Doãn Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-bao-mau-den-tu-thanh-pho/1863053/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.