Đoàn Giai Trạch không thể ngờ, mình tránh được Hữu Tô, nhưng lại không tránh được Tiểu Tô có thể bắn một mũi tên thủng đầu gối mình.
Ngày hôm ấy Tiểu Tô còn chạy tới nhận lỗi với anh, bảo rằng mình đã nói chuyện phiếm với đồng nghiệp trong giờ làm việc.
Đoàn Giai Trạch hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn nói: “Các em cũng có phải công nhân nô lệ đâu, tuy nói là giờ làm việc, nhưng nếu không ảnh hưởng tới công việc thi thoảng nói chuyện phiếm vẫn không sao.”
Thực ra môi trường làm việc ở vườn thú tương đối thoải mái, nhất là ở vị trí của Tiểu Tô, bình thường còn phải đi bộ khắp nơi livestream mà.
Tiểu Tô cũng nhìn ra được Đoàn Giai Trạch hơi nghi ngờ vì sao mình lại cố ý tới nhận lỗi, yếu ớt bảo rằng: “Trong lúc bọn em nói chuyện bị anh Lục bắt gặp, hình như anh ấy rất tức giận….”
Đoàn Giai Trạch nhất thời buồn cười, hóa ra là bị Lục Áp nhìn thấy, sợ hắn mách lẻo, nên đi trước đón đầu, tự nhận sai trước.
“Không sao đâu, thực ra anh ấy không thích quản mấy chuyện này đâu!” Đoàn Giai Trạch không coi đây là chuyện gì to tát, phất tay bảo Tiểu Tô quay về.
Sau này nghĩ lại, anh thực sự rất hối hận, đáng lý lúc đó phải nhận ra có gì bất thường rồi mới phải!!!
Đến khi Đoàn Giai Trạch quay trở về phòng, trông thấy Lục Áp mặt không cảm xúc ngồi trên sofa đơn, người không quen có lẽ chỉ thấy hắn vẫn là đạo quân lạnh lùng bình thường, nhưng Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-tui-mo-vuon-bach-thu/2163683/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.